Sáng hôm sau, mặt trời lên bằng con sào, Nhung Loren mới trở dậy. Trong người êm ái lửng lơ như người vừa ở trong giấc mơ đi ra. Việc ả được đặt đồ ăn hôm nay, ả vẫn còn ngỡ ngàng như không phải.
ả chắp hai tay sau lưng, lững thững bước ra sân. Ánh nắng buổi sáng mùa thu phong tỏa sáng lóa xói vào hai con mắt còn cay sè của ả. Ả chớp chớp liên hồi mấy cái, và bỗng vừa chợt nhận ra, xung quanh mình có cái gì vừa thay đổi mới mẻ, khác lạ
(….)
Một nguồn vui sướng, phấn chấn đột ngột tràn ngập trong lòng. Bây giờ ả mới thấy ả giống người, ả thấy mình có bổn phận phải order 1 tô bún bò.
Ả xăm xăm chạy ra giữa sân, vồ lấy phần bún bò 50k + 30k ship dù cách nhà vài bước đi bộ...